Thiên đường có thực sự tồn tại hay không vẫn là vấn đề tiêu điểm khiến mọi người thảo luận. Đương nhiên, những người tín Thần luôn tin tưởng vững chắc rằng: có Thiên đường tồn tại…

Hàng ngàn năm trước, ở Trung Quốc, con người tại nhân gian và thế giới Thiên quốc dường như thường xuyên có liên hệ với nhau. Rất nhiều danh nhân đều đã từng được mời đến thăm những thế giới này. Dưới đây là một số câu chuyện đã được ghi chép lại trong sách cổ. 

Hoàng Đế nằm mộng du hành tới Thiên quốc

Một ngày nọ, Hiên Viên Hoàng Đế ngủ ban ngày nằm mơ thấy mình đi đến nước Hoa Tư Thị. Nước Hoa Tư nằm tại phía Tây của Yểm Châu, phía bắc của Thai Châu, không biết cách Trung Quốc mấy ngàn vạn dặm. Trong mộng ông thấy bản thân không đi thuyền, cũng không ngồi xe đến nơi đó, chỉ thấy linh hồn đã phiêu du tới đó mà thôi. 

Quốc gia này không có quân vương cùng quan chức, hết thảy mọi thứ diễn ra đều thuận theo tự nhiên. Người dân nơi này không ham mê và dục vọng. Họ không hiểu được cảm giác vui vẻ vì được sống cũng như đau khổ khi tử vong như con người tại nhân gian. Do vậy, nơi này không có ai chết yểu hoặc có thọ mệnh ngắn ngủi. Họ không biết đến thế nào là chỉ nghĩ cho mình, cũng không biết chán ghét những thứ bên ngoài, do đó họ không có cảm giác yêu thích hoặc chán ghét. Họ không biết phản đối và phản nghịch, cũng không hiểu thế nào là tán thành, cùng nghe theo, cho nên không tồn tại sự tình lợi và hại. Họ không lưu luyến yêu thương cũng như sợ hãi kiêng kị thứ gì. 

Nước không khiến họ ngập, lửa không làm họ cháy, đao thương chém vào họ cũng không cảm thấy đau… Cư dân Hoa Tư Thị đi trên mây giống như bước trên đất vậy. Họ ngủ lơ lửng trên không trung giống như nằm trên giường. Mây mù không thể che mắt họ, sấm sét cũng không cản trở được thính giác của họ. Xấu đẹp không thể mê hoặc lòng họ, sơn cốc không thể cản được bước chân họ. Người Hoa Tư Thị vận hành hết thảy mọi thứ đều bằng tinh thần.
(Nguồn: ‘Liệt tử – Hoàng Đế thiên’)

Lúc Đại Vũ trị thủy từng đi qua Thiên quốc

Theo “Liệt tử – Thang vấn” ghi chép, khi Đại Vũ trị thủy từng gặp phải bế tắc, mất phương hướng. Đúng lúc đó trời đất đưa đẩy khiến ông đi đến một đất nước nằm ở ven biển phía Bắc của biển Bắc Hải, nơi này cách Trung Quốc không biết là mấy ngàn vạn dặm. Nước này có tên là Chung Bắc, không biết biên giới của nước này nằm ở chỗ nào. Nơi đây không có gió sương mưa mù, không có chim hay thú vật sinh sống cũng như cá và cỏ cây. Bốn phương tám hướng đều rất bằng phẳng, tứ phía được bao bọc bởi mạch múi. 

Ở giữa đất nước này có một ngọn núi tên là Hồ Lĩnh, hình tượng giống với chiếc hũ gốm. Trên đỉnh núi có một cái miệng hình tròn tên là Tư Huyệt. Nước phun ra từ cái miệng này gọi là Thần Phẫn, hương vị thơm hơn tiêu xanh, vị ngọt hơn cả rượu. Nguồn nước này chảy vào 4 đầu nhánh sông đổ xuống chân núi và lan khắp đất nước. Người ở nơi đây rất mộc mạc và trung hậu, không có người chết yểu và thiếu đói. Bản tính con người là nhu mì, họ làm việc đều thuận theo tự nhiên, không tranh không đoạt, nội tâm lương thiện, gân cốt mềm yếu, không kiêu ngạo, không ghen ghét. Người lớn và trẻ nhỏ được đối xử như nhau, không có quốc vương, không có đại thần, không phân biệt nam nữ, không có hôn ước, không có cưới gả. Họ sống trên mặt nước, không làm ruộng, không có thu hoạch, nhiệt độ dễ chịu, không dệt vải cũng không mặc quần áo, sống đến 100 tuổi mới chết, không chết sớm cũng không mắc bệnh. 

Con người ở đó sinh sôi nảy nở vô số, với niềm vui và hạnh phúc, không có sự già nua, phiền muộn và đau đớn. Phong tục yêu thích là âm nhạc. Hàng ngày họ lần lượt cầm tay hát đôi với nhau, hát không ngừng. Khi đói và mệt, họ uống nước Thần Phẫn, sức lực và tâm trí lại được phục hồi trở lại trạng thái trung hòa và bình tĩnh. Nếu uống nhiều quá thì sẽ bị say hơn mười ngày mới tỉnh. Vì họ tắm bằng nước suối Thần nên da dẻ mịn màng, sáng bóng, hương thơm luôn phảng phất bên người.

Theo sách cổ ghi lại thì Chu Mục Vương cũng từng đi tuần du phương Bắc và đã đến quốc gia này, 3 năm quên về nhà. Sau khi trở lại cung điện nước Chu, ông vẫn luôn tưởng nhớ về nơi đó, nhìn mọi thứ đều thấy không vừa ý, không muốn ăn rượu thịt, cũng không màng đến các cung phi, hơn mấy tháng sau tâm tình mới trở lại bình thường.

Thiên giới tươi đẹp ở nơi nào?

Nơi mà Đại Vũ cùng Chu Mục Vương đến chính là Thiên Quốc, là một nơi nằm trong tam giới. Bởi vì người sống trong các thế giới đó vẫn có sinh tử, nhưng tuổi thọ dài hơn chúng ta một chút. Còn thế giới bên ngoài tam giới là tồn tại vĩnh hằng. 

Với tư cách là vua của một nước, có thể nói tài phú, quyền lực và mỹ nữ, Chu Mục Vương cần là có. Nhưng sau khi từ Thiên quốc trở về, ông thấy mọi thứ ở nhân gian đều không tốt bằng ở nơi đó. Món ngon không còn hương vị, người đẹp cũng không còn thích nữa. 

Ngày nay, nhiều người cho rằng ăn uống hưởng thụ các điều kiện vật chất hiện có giống như cuộc sống của “Thần tiên”. Nhưng nếu họ có thể thực sự tiếp xúc với thế giới Thần tiên thì sẽ cảm thấy mọi thứ nơi đây không có gì tốt đẹp nữa. Thế giới Thần tiên mới được coi là nơi hạnh phúc tốt đẹp nhất. 

Thiên quốc mà Hoàng Đế đề cập đến không thể tới đó bằng các phương tiện của con người. Đi thuyền, cưỡi ngựa đều không thể đến được. Tại sao lại như vậy? Trong những cuốn sách cổ viết về sự việc này đều mô tả rằng, nguyên thần (linh hồn) của con người du hành đến nơi đó, nó không tồn tại ở thời không này của chúng ta. Bởi vì linh hồn không bị hạn chế bởi thời không trong không gian này của chúng ta, cho nên mới có thể đến đó. 

Chúng ta không thể nhìn thấy Thiên quốc là bởi vì nơi đó nằm ở một không gian khác và do loại vật chất khác cấu thành. Rất nhiều người đã du hành đến Thiên quốc, cũng không tìm thấy Ngọc Hoàng cùng các vị Thần khác giống như trong các tiểu thuyết mô tả, thế nhưng, họ thực sự có tồn tại, chẳng qua là họ ở trong không gian khác nữa mà thôi. Đôi mắt của chúng ta chỉ thấy được sự vật tại không gian này nhưng không nhìn được không gian vật chất khác. Thiên nhãn được viết trong các truyện thần thoại có thể nhìn thấy không gian vật chất khác. Người có thiên nhãn được coi là người có công năng đặc dị. Người bình thường không có con mắt này thì không thể nhìn thấy không gian khác.  

Theo Chân Nguyện – Vision Times
San San biên dịch

Video: Câu chuyện nhà tâm linh phương Đông và cuộc hành trình tìm kiếm kì lạ

videoinfo__video3.daikynguyen.tv||2fc53753a__