Dịch bệnh ở Trung Quốc đại lục ập đến như một cơn sóng thần, các bệnh viện trên cả nước đều đầy kín bệnh nhân và không chịu nổi vì quá tải. Theo ước tính về tỷ lệ lây nhiễm ở Bắc Kinh, Tứ Xuyên, Hải Nam và các tỉnh, thành phố khác là hơn 50% dân số cả nước, tương đương hơn 700 triệu người đã bị nhiễm bệnh. Các chuyên gia có thẩm quyền chính thức của ĐCSTQ ước tính rằng tỷ lệ lây nhiễm quốc gia trong dịp Tết Nguyên đán có thể lên tới 80%, có nghĩa là hơn 1,1 tỷ người đã bị nhiễm bệnh.

Số người tử vong vì lây nhiễm bệnh là rất nhiều. Từ nam chí bắc Trung Quốc, không chỉ các bệnh viện lớn, và nhà tang lễ tại thành phố tuyến đầu như Quảng Châu, Trùng Khánh, Vũ Hán, Thượng Hải, Thiên Tân… chật kín xác người, mà các nhà tang lễ của các thành phố cấp hai, cấp ba như Trường Xuân, Nam Xương, Yên Sơn, Trừ Châu… đều đầy ắp, một số bãi đậu xe của nhà tang lễ đã trở thành nhà xác.

Từ chiến dịch “zero covid” cực đoan “Phải kiểm tra thì kiểm tra hết, phải niêm phong thì niêm phong hết, phải cách ly thì cách ly hết, phải tiếp nhận thì tiếp nhận hết”, đến hiện tại là liều thuốc giải độc cực đoan “Phải lây nhiễm thì lây nhiễm hết, phải chết thì chết hết, nên tiêu diệt và đạt đỉnh càng sớm càng tốt” mà không cảnh báo, không chuẩn bị, không trật tự, những gì ĐCSTQ đã tạo ra không chỉ là một trò hề vô lý, mà còn là một bi kịch kinh hoàng do con người tạo ra.

Đấu với trời, ĐCSTQ phát động “chiến tranh nhân dân”

Các phương thức “chống dịch” khác nhau của ĐCSTQ có liên quan chặt chẽ với triết lý đấu tranh nhất quán của ĐCSTQ là “Đấu với trời mang lại niềm vui bất tận; đấu với đất mang lại niềm vui bất tận; đấu với người mang lại niềm vui bất tận”. Từ “Khiến núi phải cúi đầu, khiến sông nhường đường” trong Đại nhảy vọt, đến “Dùng sinh mệnh để bảo vệ Thượng Hải” trong dịch SARS (SARS), đến “biết rằng trong núi có hổ, thích du sơn hổ địa” được các phương tiện truyền thông chính thống quảng bá trong trận dịch ngày nay, tư duy đấu với trời đấu với đất của ĐCSTQ chưa bao giờ thay đổi.

Lịch sử của ĐCSTQ là lịch sử “đấu tranh”. Mao Trạch Đông lấy đấu tranh giai cấp làm cương lĩnh, phát động phong trào toàn quốc “người chống lại người”; Đặng Tiểu Bình nổ súng các sinh viên tay không; Giang Trạch Dân hét lên rằng “Đảng Cộng sản sẽ đánh bại Pháp Luân Công” và “tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng ba tháng” ; Tập Cận Bình khuyến khích “dám đấu tranh, dũng cảm đấu tranh”, “Ngoại giao chiến lang” đánh đổ nhiều cường quốc Âu Mỹ có quan hệ thân thiện với mình.

Vào những ngày đầu của đại dịch vào tháng 2 năm 2020, ĐCSTQ đã vội vàng xuất bản cuốn sách “Đại quốc chiến dịch”. Cuốn sách do Ban Tuyên giáo Trung ương ĐCSTQ và Văn phòng Thông tin Quốc vụ viện phụ trách, tiêu đề, nội dung và tuyên truyền của cuốn sách hoàn toàn phản ánh tâm thái khoe khoang không biết xấu hổ “Đấu với trời đấu với đất” của ĐCSTQ. 

Đây là một “cuộc chiến do cấp cao nhất của ĐCSTQ đích thân chỉ huy và đích thân triển khai”, được thực hiện từ trên xuống dưới, nhằm phát động “cuộc chiến toàn quốc chống lại virus vương miện mới” và để “dọn sạch” bệnh dịch. Sử dụng sức mạnh của toàn xã hội và toàn dân, dưới sự tổ chức của các cơ quan chính quyền và ủy ban khu phố, và dưới sự ngăn chặn của quân đội và cảnh sát, cách ly, phong tỏa thành phố, tiến hành xét nghiệm axit nucleic cho toàn dân, phòng ngừa chính xác và kiểm soát, cắt đứt chuỗi lây truyền virus… Biến đất nước Trung Quốc rộng lớn thành nhà tù, trại tập trung, hơn một tỷ người bị coi như tù nhân, súc vật, và chúng làm mọi cách để khiến người dân khốn khổ không thể tả.

Đấu với trời thất bại không còn manh giáp

Con người thật nhỏ bé và hèn mọn trước thiên nhiên. Có vĩ nhân, anh hùng, danh nhân, chuyên gia, học giả nào cuối cùng lại không chết dưới sự sắp đặt của Thần Thời Gian hay bệnh tật? Có quá nhiều bệnh tật mà con người không thể chữa khỏi và thiên tai không thể ngăn chặn. Một cơn sóng thần, một trận động đất hay một bệnh dịch có thể hủy diệt ngay lập tức nhiều sinh vật và thành tựu của nền văn minh.

ĐCSTQ chưa từng chiến thắng Trời và giới thiên nhiên. Trong Đại nhảy vọt của ĐCSTQ, “mười vạn cân trên một mẫu” cuối cùng đã trở thành một trò đùa không ai tin và là một thảm kịch chết đói và ăn thịt đồng loại. 30 triệu đến 45 triệu người đã chết đói. Đổi lấy nạn phá rừng, chặn sông, lấn biển, đồng cỏ biến mất, cát vàng cuồn cuộn, bão cát ập đến đất đai vùng Trung Nguyên. Đập Tam Hiệp vốn có thể gọi là “ngăn cản lũ trong vạn năm” nay khó chống chọi với lũ hai mươi năm mới có một lần. Chính sách zero covid thể hiện “Tính ưu việt xã hội chủ nghĩa” của ĐCSTQ nhằm loại bỏ dịch bệnh và virus bằng cách phong tỏa thành phố, sau ba năm, lại trở lại thời điểm ban đầu. Bị dư luận chế giễu rằng “có thất bại cũng thất bại thảm hại như vậy”, Trung Quốc đã trở thành nơi ổ dịch hoành hành ngang ngược nhất và thảm họa dịch bệnh lớn nhất thế giới.

Trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, người dân luôn kính sợ các vị Thần Phật, trời và đất, hoàng đế chỉ có thể được gọi là “Thiên tử” tức là con trời. Sau khi hoàng đế lên ngôi, phải thực hiện nghi lễ cúng tế trời đất, thể hiện sự tôn kính của mình. Khi đối diện với đại dịch, thái độ của mọi người từ hoàng đế, tướng lĩnh cho đến người dân thường đều rất nhún nhường, đều tự nhìn nhận lại những lỗi sai của bản thân và sám hối. Các hoàng đế cần hạ “Tội kỷ chiếu”, xử lại những vụ án oan, giảm thuế và cắt giảm lao dịch, thực hành chính sách nhân từ, thực hiện nhân nghĩa để bù đắp sai lầm.  Ở Mỹ, tổng thống khi nhậm chức cũng thề trên Kinh thánh, nghĩa là có Chúa ở trên. Chỉ có ĐCSTQ mới kiêu ngạo đấu với trời đấu với đất, lấy đấu tranh làm vui, không bao giờ thừa nhận sai lầm của mình mà thay vào đó là che đậy sự thật, bức hại những người dám nói ra sự thật, coi sinh mạng của người dân như cỏ rác.

ĐCSTQ luôn nói rằng “nhân dân là tối thượng” và “sinh mệnh là tối cao”, nhưng trên thực tế, người dân chỉ là con kiến ​​của ĐCSTQ, mạng sống của họ như cỏ rác, thường không tính bằng con số. Trong khi hàng nghìn hàng vạn người chết trong các nhà tang lễ đang đợi hỏa táng ở các thành phố, thì số người chết do Ủy ban Y tế và Sức khỏe của ĐCSTQ công bố chỉ có một vài người. Khi toàn thể người dân Trung Quốc đang đau khổ vì dịch bệnh và nguyền rủa chính sách ngang ngược của chính quyền, Ủy ban Chính trị và Pháp luật của Đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên bố rằng chính sách zero covid và nới lỏng là “hoàn toàn đúng đắn”.

ĐCSTQ nghĩ rằng có thể xóa bỏ mọi tội lỗi của mình thông qua bộ máy nhà nước hùng mạnh, sự kiểm soát công nghệ cao hiện đại, phong tỏa mạng và tẩy não toàn diện và tinh vi, nhưng lần này họ đã hoàn toàn sai lầm.

Chính sách zero covid đã kích hoạt các cuộc “Biểu tình giấy trắng” trên khắp Trung Quốc, những người biểu tình hô vang “Đảng Cộng sản từ chức”, ngày càng có nhiều người thức tỉnh. Mọi người tỉnh táo nhận thức được rằng những gì ĐCSTQ đang làm hiện nay chẳng khác nào đẩy 1,4 tỷ người dân Trung Quốc bằng máu thịt của họ xuống bãi mìn, chẳng khác gì một cuộc đại thảm sát có chủ đích. Số liệu thống kê về dịch bệnh của ĐCSTQ không còn được tin tưởng ở Trung Quốc. Không lời hoa mỹ nào từ chính phủ có thể so sánh với thực tế nỗi đau mà người dân phải trải qua, chẳng hạn như việc người thân của họ bị nhiễm bệnh và chết. Bị bủa vây bởi sự tức giận dữ dội của người dân, ĐCSTQ có nguy cơ ở gần miệng núi lửa hơn bao giờ hết.

Trên bình diện quốc tế, các quốc gia không tin vào dữ liệu dịch bệnh do ĐCSTQ cung cấp. Tổng giám đốc WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus cho biết WHO cần thêm thông tin về mức độ nghiêm trọng của đợt bùng phát ở Trung Quốc. Vương quốc Anh, Pháp, Hàn Quốc, Tây Ban Nha, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ý, Ấn Độ và nhiều quốc gia khác yêu cầu hành khách từ Trung Quốc nộp giấy chứng nhận xét nghiệm virus âm tính hoặc thực hiện test virus, vì chính phủ Trung Quốc chưa chia sẻ dữ liệu dịch bệnh toàn diện với thế giới.

Đấu với trời tới sắp diệt vong, bây giờ ĐCSTQ có còn vui được không?

ĐCSTQ là một đảng chính trị kiêu ngạo và tàn bạo. Nó phá hủy văn hóa truyền thống thông qua các chiến dịch chính trị liên tiếp, cổ vũ thuyết vô thần, thuyết tiến hóa, triết lý đấu tranh và “con người sẽ chiến thắng tự nhiên”.

Người dám đấu với trời, đấu với Thần chỉ có là ma quỷ. Từ xa xưa, thần và quỷ cùng tồn tại, và các vị thần từ lâu đã muốn giải quyết nó. ĐCSTQ phải đối mặt với sự trừng phạt từ thiên thượng. Không phải ta không bị gặp báo ứng, thời cơ chưa đến, đến thời điểm tất sẽ bị quả báo.

Về bệnh dịch lần này, người sáng lập Pháp Luân Công, Đại Sư Lý Hồng Chí, đã chỉ ra rõ ràng rằng “Nó đến là để đào thải các phần tử trong tà đảng” và “Thần bắt đầu diệt trừ tận gốc nó, những người đứng trong hàng ngũ của chúng đều sẽ bị tiêu diệt.”

Đối mặt với đại dịch như đợt sóng thần, sự căm phẫn oán hận của người dân trong nước và áp lực của quốc tế, liệu ĐCSTQ bấp bênh và sắp sụp đổ có còn cảm thấy rằng “Đấu với trời là niềm vui bất tận” hay không?

Hiện tại, một số lượng lớn các quan chức cấp cao, chuyên gia, học giả, người nổi tiếng và đảng viên trong hệ thống ĐCSTQ đã chết vì dịch bệnh. Đây là một tín hiệu từ Thiên thượng đang đào thải ĐCSTQ, cũng là một lời cảnh báo cho các quan chức ĐCSTQ và những người đứng trong hàng ngũ của ĐCSTQ. Những người đã khuất không may trở thành vật hy sinh của cuộc chiến đấu với trời với đất của ĐCSTQ, những người khác không chỉ nên đồng tình, tiếc thương và đau buồn, mà càng nên tỉnh ngộ và nắm bắt cơ hội để bước qua thảm họa một cách an toàn.

Phần kết

Qua ba năm dịch bệnh do con người gây ra, mấy thập kỷ vận động chính trị của ĐCSTQ, mọi người có thể thấy rõ ĐCSTQ là gốc rễ của các vấn đề và thảm họa, tuyệt đối không tin bất kỳ tuyên truyền nào của ĐCSTQ và không theo ĐCSTQ để tham gia vào cái gọi là “nhân định thắng thiên” và “chống lại trời đất”. Cái gọi là “lời nói hùng hồn” đó chỉ có thể làm bại hoại lòng người, khiến người ta càng dễ bị ĐCSTQ lợi dụng, lừa dối để hủy hoại thiên nhiên, mạo phạm thần linh, làm những việc tà ác tàn nhẫn mất hết nhân tính, tạo thêm tội ác và tự làm hại mình. 

Trong lịch sử, bệnh dịch chưa bao giờ dựa vào “chiến đấu” mà có thể kết thúc, nó thường đến và đi không một dấu vết.

Trong đại dịch chưa từng có này, đâu là lối thoát? Đại Sư Lý Hồng Chí đã nói rõ ràng: “Hãy tránh xa tà đảng ĐCSTQ, không đứng trong hàng ngũ của chúng, bởi vì đằng sau nó là quỷ đỏ, bề ngoài hành động như một tên côn đồ, và làm đủ thứ tội ác”. Con người cần hướng tới Thần mà thành tâm sám hối những điều mình đã làm không tốt, hy vọng có cơ hội sửa sai mới là biện pháp tốt nhất, mới là linh đan diệu dược”.

Sinh mệnh là thực sự chân quý, hy vọng rằng mỗi cá nhân, dù là đảng viên cộng sản, là quan chức cấp cao, hay một người nổi tiếng, hãy tỉnh ngộ càng sớm càng tốt, lắng nghe chân ngôn một cách có lý trí, và không bị lịch sử đào thải cùng với quỷ đỏ.

Theo Epoch Times
Bảo Hân biên dịch