‘Lòng người sinh một niệm
Trời đất biết tỏ tường
Thiện ác mà không báo
Càn khôn ắt tư tâm’ (*)
Bức hại Pháp Luân Công
Là khinh nhờn Phật Pháp
Trời bất dung tà ác
Vô minh chuốc khổ sầu
Sinh mệnh sẽ về đâu
Nếu xa rời nguồn cội?
Vũ trụ là đêm tối
Nếu khinh mạn Thánh Thần
Sinh nhằm kiếp phàm nhân
Cần dưỡng tâm trọng đức
Thiện lành thời hưởng phúc
Hiểm hung tự diệt mình
Có tử ắt có sinh
Linh hồn là bất diệt
Thần chiểu theo đức – nghiệp
Mà phân định thứ tầng
Từ bách tính lê dân
Đến quốc vương hoàng đế
Nghèo hèn hay phú quý
Đều có quả có nhân
Đã có cõi hồng trần
Hẳn có thêm địa ngục
Từ chí cao vô cực
Có vô số Thiên Đàng…
Ngay từ thuở hồng hoang
Đã có người tu luyện
Chính khí như trời biển
Lịch sử không giỡn đùa
Kích động những can qua
Hại người theo Phật Pháp
Vu khống lời tà ác
Hỏi nhận quả gì đây?
Pháp Luân chuyển đêm ngày
Phúc âm rền vũ trụ
Nhắn người đang mê ngủ
Minh chân tướng bình an!
[Vô danh cư sỹ].
(*) Cổ huấn – nguyên văn: “Nhân tâm sinh nhất niệm, Thiên địa tận giai tri; thiện ác nhược vô báo, càn khôn tất hữu tư”.